Hoà Minzy: "Mẹ Có Lỗi Khi Không Cho Con Có Một Gia Đình Trọn Vẹn Đúng Nghĩa"

Gia đình là khái niệm mang tính động, thay đổi theo sự phát triển của xã hội. Biến đổi hình thái mái ấm gia đình từ truyền thống chuẩn mực mang đến sự phong phú và đa dạng là một sự gửi biến không còn đơn giản.

Bạn đang xem: Gia đình trọn vẹn



Một tháng ngày 5, thảnh thơi lướt web xem tin tức, trái tim người mẹ đơn thân đau thắt lại khi đọc chiếc tít "Mẹ ôm hai bé nhảy sông tự tử…". Cô bỏ buổi hẹn cafe, dành cả buổi chiều hôm đó trút bỏ cạn suy tưởng vào trang blog cá thể của mình: "Xin đừng chọn dòng chết…

Nếu bạn muốn chết, hãy mạnh dạn bước vào bệnh viện, để nhìn kĩ những nhỏ người đang vật lộn với bệnh tật chỉ để sống thêm mặc dù chỉ một ngày…

Nếu bạn muốn chết, hãy về bên và chú ý ngắm phụ thân mẹ mình… Bạn tất cả biết, sau khi bạn chết đi rồi, rắc rối của bạn vẫn sẽ ở nguyên đó, nó chỉ chuyển từ bạn sang trọng những người bạn yêu mến mà thôi?...



Cô thương hiệu Nguyễn Minh Nguyệt (sinh 1990, Hà Nội), chủ nhân trang Single Moon - Nhật ký kết mẹ đơn thân. Nguyệt bộc bạch: "Chẳng mong muốn cầu nổi tiếng, tôi chỉ mong muốn lan tỏa cảm xúc tích và ngắn gọn cực đến những người mẹ đang tuyệt vọng bên cạnh kia. Những tổn thương tâm lý không dễ quan sát bằng mắt thường, tôi muốn góp phần chữa lành mang lại những người yếu may mắn đó".

Trang blog nho nhỏ của Nguyệt hữu duyên trở thành bến đỗ tinh thần cho các mẹ đơn thân, vực họ khỏi gục vấp ngã giữa khó khăn cuộc sống.



Năm 2014, Nguyệt từ bỏ công việc với tương lai nhiều triển vọng ở Úc, quyết định về lập nghiệp tại Hà Nội – nơi luôn luôn cho cô cảm giác thuộc về. Tình yêu thời gian bấy giờ đơm hoa kết nhụy tạo thành sinh linh bé nhỏ trong cung lòng cô bé đang háo hức được làm cho mẹ.

"Tuần trước còn đưa nhau đến viện đi khám thai, đột nhiên phía bên kia thay đổi. Chỉ một câu "Anh không muốn đứa bé, em cân nặng nhắc tất cả nên giữ xuất xắc không".. Tôi cắt đứt mọi liên lạc, quyết định tự bản thân sinh với nuôi con", Nguyệt kể lại.

Khi nói với mẹ về thai nhi trong bụng, bà gần như suy sụp. Nguyệt càng phải kiên cường, trở thành chỗ dựa đến mẹ và bé mình về tinh thần lẫn gớm tế.



Nguyệt cho rằng quan liêu niệm mẹ đơn thân dễ buồn khổ sở cũng là một dạng định kiến. Đứa trẻ ko phải lỗi lầm cần đậy giấu, ngược lại, con là ơn phước được trao ban. Thai kỳ của cô tràn ngập niềm vui, bạn bè đưa cô đi khám thai, tập yoga, ăn uống, check-in nhiều địa điểm mới. "Thay vì chìm trong sự bế tắc vì bị bỏ rơi, vào tôi thời điểm đó ngập tràn lòng biết ơn. Tình yêu thương tôi vẫn nhận đủ đầy, chỉ là từ những người bao bọc chứ ko từ bố đứa bé".



Khi nhỏ nhắn An được hai tháng tuổi, Nguyệt được tuyển dụng vào một công ty quốc tế với mục đích quản lý và phát triển tởm doanh. Cô chú ý nhận: "Khác với đơn vị trong nước thường ngại nhận lao động nữ mới sinh, công ty tôi tin rằng phụ nữ trọn vẹn đủ năng lực đảm đương công việc dù cho có con nhỏ". Cuộc sống của bà mẹ đơn thân là những chuyến công tác làm việc liên tục, con thường xuyên ở với bà ngoại, nhưng vẫn luôn luôn kết nối với mẹ nhờ công nghệ thông tin.

Con lớn hơn, Nguyệt đưa con theo cùng, thậm chí lúc gặp gỡ đối tác. Những chuyến đi giúp con cô cảm nhận sự nỗ lực của mẹ. Cô bé bỏng dạn dĩ, hướng ngoại, nhưng tinh tế cùng tình cảm, luôn chủ động thân thương bà, họ hàng mặc dù ở phương pháp nhau rất xa. Đó là hạnh phúc lớn nhất mà lại Nguyệt gồm được trên hành trình dài làm mẹ đơn thân.


Cần rất nhiều dũng cảm mới dám kể về tổn thương. Đó là trường hợp của Lê Kim An Nhiên, mẹ đơn thân của cậu nam nhi tên cây bút Chì hiếu động. Nhìn bề bên cạnh vui tươi năng động, ít ai có thể ngờ rằng bà mẹ đơn thân mạnh mẽ này từng trải qua hàng năm nhiều năm là nạn nhân của chứng trầm cảm.

Mẹ bé Bút Chì cũng từng gồm gia đình đủ đầy êm ấm, nhưng ngăn biện pháp hình thành từ khi nhị vợ chồng thiếu sự sẻ chia, những vết rạn nhỏ dần lan ra. Chưa ai kịp nhận ra để ngăn chặn, mái ấm bình thường cũng tới ngày chảy rã. Sự ngấm ngầm này cũng đi kèm với những căng thẳng trọng tâm lý, dần dà phát triển thành chứng trầm cảm mà bản thân Nhiên cũng ko nhận ra.


Năm 2016, An Nhiên quý phái New Zealand theo học thạc s ĩ Học viện Kỹ nghệ Unitec, chăm ngành Truyền thông quốc tế cùng đưa cả nam nhi cùng theo. Từng làm việc tại những tổ chức phi chính phủ quốc tế, mức lương lúc ấy giúp cô chưa từng lo lắng về kinh tế lúc sống tại TP. HCM. Quyết định đi du học kéo theo đó là biết bao nỗi lo toan, đã thế còn chăm sóc cậu nam nhi lúc đó vừa 5 tuổi.

An Nhiên hồi tưởng: "Khi còn ở Việt Nam, chuyện bỏ ra tiền đến một bữa ăn đơn vị hàng, hoặc cho một bộ cánh thời trang chưa bao giờ có tác dụng mình chùng tay. Nhưng sang đây mọi giá cả của hai mẹ con gói ghém trong số tiền học bổng không nhiều ỏi, bản thân bắt đầu phải tính liệu từng chút"

An Nhiên nhớ mãi thời gian ở xứ người. Một tối nọ, nhỏ nài nỉ quá, cô mới dẫn nhỏ đến cửa hàng cafe.. Bé ăn ngon lành cốc kem 10 đô la, được tính là lịch sự trọng lúc kem dân gian hơn chỉ 1/3 giá bán đó, mẹ thì rối trăm mối. Cô trọng điểm sự: "Thoạt tiên tiếc tiền vày kem đắt, sau đó mình hết sức hối hận vì thương con, tại sao quyết định đi học của bản thân lại có lại nhiều áp lực tâm lý và ảnh hưởng tới con". Lần đầu tiên Nhiên mơ hồ cảm nhận bên phía trong giằng xé và ra đời lỗ hổng lớn nặng nề hàn gắn.

Khi sự bất ổn ngày dần gia tăng, Nhiên mới đi khám trung tâm lý. Các bác sĩ mang lại biết cô đã mắc bệnh trầm cảm nặng. Cô dễ bị kích động, không tỉnh táo, tốt lo sợ, mất hết động lực sống, kéo theo đó là bệnh lý không giống như huyết áp. Nhiên đúc kết trạng thái thời điểm đó: Như xác sống biết đi. Cô phải uống thuốc theo liệu trình điều trị của bác sĩ, cố gắng suy nghĩ những điều tích cực.


Tốt nghiệp trở về nước, sự góp sức của cha mẹ, gia đình với bạn bè trở thành trợ lực tinh thần kịp thời của An Nhiên, nhưng chứng bệnh trầm cảm vẫn dẻo dẳng dính theo cô. "Mình mới dừng uống thuốc sau 4 năm đằng đẵng sống bình thường với trầm cảm", Nhiên nói thêm.. Cô học cách tự cân nặng bằng cảm xúc, giảm áp lực, ăn ngủ khoa học, kiềm chế suy nghĩ tiêu cực, tạo ra niềm vui khi trung ương trạng tồi tệ… Nhờ sự đồng cảm và thông thường tay với bé trai, cô mới dần tìm kiếm lại chủ yếu mình trước kia.


Vừa là bố vừa là mẹ, vừa chăm sóc bé vừa kiếm tiền sinh kế, cô lo nhất nếu chẳng may mình nằm xuống ai sẽ lo mang đến con. Sợ mãi không phải cách, Nhiên chọn đối đầu bằng biện pháp hoạch định tài chính lâu dài hơn cho con". Cô dành dụm tiền lương mỗi tháng cho vào một khoản giá cả học tập của bút Chì khi trưởng thành, sở hữu gói bảo hiểm mang lại cả mẹ và con.

Nhiên hồi tưởng: "Có một lần đi công tác, máy bay vào trường không gian xấu rung lắc dữ dội. Vốn mắc chứng rối loạn lo âu, tôi sợ hãi không biết phản ứng tư tưởng tiêu cực lúc mình sắp chết. Nếu tôi xảy ra việc, cây bút Chì còn ông bà, họ hàng, và cả khoản dành dụm đủ để nhỏ hoàn tất việc học. Tôi thời gian đó mới thực thấy lòng an tâm".

Hiện tại, An Nhiên gia nhập giảng dạy các ngành truyền thông, nhiếp ảnh tại nhiều trường đại học và trung trung tâm đào tạo quốc tế. Cuộc sống của mẹ bé cô không thật dư dả nhưng quan liêu trọng là chủ yếu Nhiên search lại được sự cân bằng cho khách hàng và cả con.


Nếu chỉ xem livestream online, ít ai nhận ra cô chủ trẻ Nguyễn Thị Nhiệm (sinh 1997, Bình Thuận) là người khiếm khuyết vận động. Gương mặt xinh xắn, giọng nói vào trẻo lanh lợi, năng lượng tích cực của Nhiệm lan tỏa đến người đối diện.

Xem thêm: Chung Cư Khai Sơn Hà Nội - Chung Cư Khai Sơn City Long Biên

Cô nhỏ nhắn Nhiệm cảm nhận đôi chân bản thân yếu ớt từ lúc còn nhỏ. Bước đi xiêu vẹo vẹo, Nhiệm chưa bao giờ được đan xen niềm vui nhảy dây, chơi lò cò cùng chúng bạn. Cô làm sao dám than khi ba đi có tác dụng xa kiếm từng đồng gầy gộc cõi, mẹ chạy ăn từng bữa đến 6 đứa con. Thôi thì đành dối lòng mình bị hạn chế vận động bẩm sinh, đành nén khóc nghỉ học phụ mẹ kiếm tiền từ năm lớp 11 vì chưng biết mặc dù học tới đâu cũng rất khó có tương lai như người bình thường.


Nhiệm cất hết mọi ước mơ về tình yêu, học vấn, sự nghiệp. Cô chăm chú học nghề sửa điện thoại với tập tành bán sản phẩm online. Rồi bỗng đâu cô nhận được lời tỏ tình của anh shipper tên Lộc - người hiền lành, kiệm lời, nhiều lần đến cửa mặt hàng nơi Nhiệm có tác dụng nhận mặt hàng đi giao. Nhiệm từ chối, cô nghĩ khổ một mình thôi, nỡ nào làm cho khổ thêm một người khác.

Biến cố đến với Nhiệm vào năm 2018. Chân đau tới ko đi nổi. Bác sĩ bảo cột sống cô có khối u tủy lớn đã lan rộng. May mắn phẫu thuật hết khối u, nhưng Nhiệm cũng mất đi cơ hội đi lại trên nhị chân. Đời cô từ đó gắn chặt với chiếc xe cộ lăn.

Gặp lại Lộc sau khoản thời gian mổ, anh chỉ nắm chặt thành xe pháo lăn, mãi mới cất lời: "Thấy em vậy, anh thương em hơn!". Lộc chọn ở cạnh Nhiệm, chia sẻ khi cô toát mồ hôi tập vật lý trị liệu, bế cô đi tái khám…. Lộc đi làm xa, mỗi tuần anh đều vượt quãng đường gần 200km trên chiếc Sirius cà tàng để được gặp Nhiệm. Tình yêu của hai người gặp sự phản đối dữ dội của cả phía hai bên gia đình.

Lộc không nhiều nói nhưng rất kiên định, bất chấp sự phản đối của bố mẹ bỏ hết tất cả để đến với Nhiệm. Mưa dầm thấm lâu, bằng sự thật tình và kiên quyết, cả hai cuối thuộc đã thuyết phục bố mẹ đồng ý. Một đám cưới được tổ chức với sự góp mặt đông đủ của nhị họ. "Đúng là không tồn tại sự cố gắng nào là vô nghĩa, mặc cho dù không thể hiện ra bên phía ngoài nhưng bố mẹ đã âm thầm chấp nhận em là nhỏ dâu rồi", Nhiệm nở nụ cười hạnh phúc.


Gần 1 năm sau ngày cưới, hai vợ chồng đón nhận thông tin sắp làm cha mẹ với trung khu thế dè dặt. Bác bỏ sĩ khuyên không nên giữ thai vì con tất cả nguy cơ dị tật. Việc có thai tác động xấu lên cột sống vốn yếu ớt của mẹ. Nhiệm chỉ còn cách tra cứu Internet, search hiểu tất cả những trường hợp như mình với tự nuôi hy vọng. Cô quyết định giữ lại con. May mắn thay, nhỏ nhắn con sinh ra hoàn toàn lành lặn cùng khỏe mạnh, là hạnh phúc vô bờ bến của cả nhị gia đình. Vợ chồng cô đặt tên con là Mộc Nhiên với ý muốn muốn sau đây con lớn lên mộc mạc, hồn nhiên cùng hạnh phúc.

Hiện tại, vừa chăm con, Nhiệm nỗ lực tự học để nâng cấp kỹ năng chào bán hàng, viết nội dung cho sản phẩm, chỉnh sửa hình ảnh... Bán buôn được bao nhiêu đều tích cóp đến tương lai của bé. Cô tin vào nỗ lực cùng tình yêu thương thương của vợ chồng mình đủ sức bảo vệ con giữa bộn bề cực nhọc khăn của cuộc sống.


Chẳng ai ước ao muốn với lựa chọn cuộc sống nhiều thử thách để được coi như người hùng dám đi ngược khuôn mẫu. Suy mang đến cùng, chiếc quý nhất của cuộc đời là tự vì làm điều mình yêu, sống cuộc đời mình thích hợp nhất. Những người mẹ đơn thân, khuyết tật tự bản thân xây dựng hạnh phúc gia đình, chấp nhận đối đầu thất bại để được trưởng thành, với đích đến cuối cùng là với lại mái ấm bình an cho bé mình.


Bên cạnh việc có tới những sản phẩm bảo vệ sức khỏe gia đình với cộng đồng, Lifebuoy nỗ lực góp thêm tiếng nói viết lại định nghĩa gia đình, cầm đổi ý thức cộng đồng về những gia đình không tuân theo khuôn mẫu định sẵn. Hoạt động của Lifebuoy nhằm sở hữu lại sự bình yên thực sự đến tất cả những gia đình, bất kể họ là ai, với sứ mệnh "Safety For All - an toàn Cho Tất Cả" với thông điệp rõ nét: "Gia đình, cũng như sự an toàn, hình thành bởi tình yêu, ko phải định kiến".


Lifebuoy tin rằng, gia đình chỉ đơn giản là nơi tình yêu được vun đắp và sẻ chia. Mỗi gia đình, dù tuy vậy tính, dị tính, đồng tính, đơn thân, hay có thế nào đi nữa đều sẽ là một bảng màu góp vào sự đa sắc của xóm hội. Ai cũng xứng đáng gồm cho riêng mình một gia đình hạnh phúc và xứng đáng cảm thấy bình yên khi ở mặt cạnh gia đình của mình.

Bởi…

Gia đình, cũng giống như sự an toàn, được xuất hiện từ tình yêu, ko phải định kiến.

PNO - Dương luôn khát khao hạnh phúc, tuy vậy từ nhỏ xíu tới giờ cô chưa chắc chắn hạnh phúc thực sự là gì. Nếu được sinh sống trong một mái ấm gia đình trọn vẹn, không hề thiếu tình dịu dàng của phụ vương và mẹ, chắc rằng cuộc đời cô đã cân đối hơn.


Mấy ngày nay, chuyện của cô bé 8 tuổi tội nghiệp bị tín đồ tình của cha bạo hành mang đến nỗi mất mạng khiến nhiều bạn đau xót. Ba chị em chia tay, con em mình luôn là tín đồ chịu thiệt thòi các nhất.

Câu chuyện của nhỏ bé gái ấy có tác dụng tôi lưu giữ tới Dương, một người bạn cùng quê, bự lên bên nhau từ thuở nhỏ.

*
Khi cha mẹ ly hôn, con cháu là tín đồ chịu tổn thương nhiều nhất (Ảnh minh họa)

Bố người mẹ Dương chia ly khi cô 12 tuổi. Dương sinh sống với bố, còn em gái cô sống cùng mẹ. Hơn 1 năm sau, ba Dương tái hôn. Chị em kế không ưa côlắm. Ngày nào Dương cũng cần dậy sớm, có tác dụng đủ thứ vấn đề mới được đi học. Dù sắp tới giờ vào lớp, nhưng không làm dứt việc nhà, Dương cũng ko được thoát ra khỏi cửa.


*

Lần nào Dương xin tiền đóng học phí, chị em kế cũng cằn nhằn, nói nuôi cô tốn kém nhưng mà chưa kiên cố đã được trò vè gì. Tất cả lần, Dương khóc lóc kể không còn mọi tấm tức với bố, ba lại mắng phụ nữ nhõng nhẽo, dì mới mắng tất cả mấy câu vẫn nước đôi mắt ngắn, nước đôi mắt dài. Bao gồm lần, sang đơn vị tôi nạp năng lượng cơm, Dương cứ tấm tắc khen món làm thịt kho chị em tôi nấu khôn cùng ngon miệng. Ở nhà, chẳng mấy lúc Dương biết đến món ngon, đồ vật gi ngon cũng yêu cầu nhường mang đến em, nếu không dì đang mắng.

Sau này, to hơn một chút, tôi hỏi Dương nếu như sống với cha khổ như thế, sao các bạn không sang làm việc với mẹ. Dương nói, giờ người mẹ cô cũng đã có mái ấm gia đình riêng, cha dượng cũng không ưa Dương. Bà bầu cô nói, bây chừ phải nuôi nhì đứa em, bà cũng khá vất vả rồi, cũng muốn cũng cần thiết đèo bồng thêm cô được nữa.

Dương luôn luôn khát khao có một mái ấm gia đình của riêng rẽ mình. Nơi cô được kính chào đón, được yêu thương thương. Vừa tốt nghiệp đh được vài ba tháng, cô đã nhận lời mang Khánh. Cưới nhau được rộng một năm, ông chồng cô ngoại tình. Dương biết, tuy nhiên vẫn tha thứ đến anh ta. Dương cho ck hết thời cơ này đến thời cơ khác, tuy nhiên anh ta vẫn ko bỏ được xem trăng hoa. Hơn mười năm kết hôn, anh ta cũng nạm hơn chục cô nhân tình. Dương biết, tuy thế cô vẫn nhẫn nhịn.

Cô sợ, ví như mình cùng Khánh ly hôn, những con sẽ nên sống vào cảnh tủi cực giống cô ngày trước. Khánh biết, Dương yêu con, đề nghị anh ta lấy đồng đội trẻ ra để uy hiếp vợ. Khánh nói, nếu như Dương dám ly hôn, anh ta sẽ giành quyền nuôi con. Đến thời điểm đó, cô đừng ao ước gặp lũ trẻ. Với đồng lương ít ỏi của Dương, làm sao cô có thể giành quyền nuôi nhì con bé dại với chồng?

Nhìn Dương khóc, tôi mến thấy thương con bạn quá chừng. Dương luôn luôn khát khao hạnh phúc, dẫu vậy từ nhỏ nhắn tới tiếng cô chưa biết hạnh phúc đích thực là gì. Giả dụ được sinh sống trong một gia đình trọn vẹn, tương đối đầy đủ tình thương yêu của phụ thân và mẹ, có lẽ cuộc đời cô đã phẳng phiu hơn.

Nhiều đứa trẻ đến quả đât này để giúp người lớn gia hạn hạnh phúc vào hôn nhân. Khổ nỗi, khi phụ huynh không còn hạnh phúc, con trẻ lại là người đau những nhất.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *